Lịch sử Beauty Revealed

Trái: nghệ sĩ Sarah Goodridge vào năm 1830. Phải: chủ nhân bức họa Daniel Webster vào năm 1825. Cả hai bức họa đều do Goodridge vẽ.

Goodridge là một họa sĩ vẽ tiểu họa chân dung có tiếng ở Boston, từng theo học Gilbert StuartElkanah Tisdale.[1] Bà có mối quan hệ lâu năm với Daniel Webster, một vị chính trị gia bắt đầu làm thượng nghị sĩ từ Massachusetts vào năm 1827. Webster gửi cho bà hơn 40 bức thư từ năm 1827 đến năm 1851, và theo thời gian, lời chào hỏi của ông dành cho bà ngày càng trở nên thân thiết; những bức thư cuối của ông được gửi đến "Người bạn tốt, thân yêu của tôi", chi tiết không giống lối viết thông thường của ông.[5] Trong khi đó, bà vẽ chân dung hàng tá lần và rời quê hương Boston để đến thăm ông ở Washington, DC ít nhất hai lần, một lần vào năm 1828 sau cái chết của người vợ đầu tiên và một lần nữa vào năm 1841–42, khi Webster ly thân với người vợ thứ hai.[6]

Goodridge hoàn thành bức Beauty Revealed vào năm 1828, dường như là bằng cách nhìn chính mình trong gương. Một số tác phẩm được dẫn ra là cảm hứng tiềm tàng, kể cả Ariadne Asleep on the Island of Naxos [9] của John Vanderlyn và tác phẩm điêu khắc Venus Victrix của Horatio Greenough.[1] Goodridge gửi bức chân dung của mình cho Webster khi ông mới góa vợ,[3][6] và dựa trên định dạng tiểu họa của nó, có khả năng nó chỉ dành cho đôi mắt của ông.[1] Nhà phê bình nghệ thuật người Mỹ John Updike cho rằng nữ nghệ sĩ định hiến thân cho Webster; anh viết rằng bộ ngực trần dường như muốn nói rằng "Chúng em là để anh chiếm lấy, trong tất cả vẻ yêu kiều màu ngà của chúng em, với những núm vú mềm mại vẽ bằng chấm nhỏ của chúng em".[10] Tuy nhiên, cuối cùng thì Webster lại kết hôn với một người phụ nữ khác giàu có hơn.[3]

Sau khi Webster mất, Beauty Revealed tiếp tục được gia đình ông kế thừa, cùng với một bức chân dung tự họa khác mà Goodridge gửi cho ông. Con cháu của vị chính trị gia cho rằng Goodridge và Webster đã đính hôn. Cuối cùng bức tranh được đem bán đấu giá thông qua Christie's,[8] với giá niêm yết là 15.000 đô la Mỹ,[11] và được chuyển qua Phòng trưng bày Alexander của New York vào cuối năm ấy, rồi được các nhà sưu tập Gloria và Richard Manney ở New York mua lại.[5][12] Cặp đôi đã đưa Beauty Revealed vào triển lãm "Tokens of Affection: The Portrait Miniature in America" vào năm 1991, được công diễn đến Viện bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan (Met) ở New York, Bảo tàng Nghệ thuật Quốc gia Hoa Kỳ ở Washington, DC và Viện Nghệ thuật Chicago.[12][13]

Beauty Revealed là một trong hơn 300 bức tiểu họa chân dung do cặp đôi này sở hữu, họ tặng nó cho Met vào năm 2006 như một phần của thỏa thuận mua/quà tặng trong bộ sưu tập của họ. Carrie Rebora Barratt và Lori Zabar của Met mô tả bức chân dung tự họa của Goodridge là bức hấp dẫn nhất trong số các bức tiểu họa "kỳ lạ và tuyệt vời" của những nghệ sĩ nhỏ trong bộ sưu tập.[14] Hai năm sau, Beauty Revealed được đưa vào phần hồi tưởng, "The Philippe de Montebello Years: Curators Celebrate Three Decades of Acquisitions" nhằm trưng bày các tác phẩm được mua dưới nhiệm kỳ của nguyên giám đốc Met Philippe de Montebello. Holland Cotter của The New York Times chú ý tới bức chân dung tự họa của Goodridge, mô tả nó là "nổi bật".[2] Năm 2009, các tác giả Jane KamenskyJill Lepore lấy cảm hứng từ Beauty Revealed (cũng như các bức tranh khác như Boy with a Squirrel của John Singleton Copley) cho cuốn tiểu thuyết Blindspot của họ.[15] Tính đến năm 2014[cập nhật], trang web của Met liệt Beauty Revealed vào nhóm tranh không được trưng bày.[16]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Beauty Revealed https://web.archive.org/web/20140804111117/http://... https://www.worldcat.org/issn/1544-824X http://www.common-place.org/vol-04/no-01/lessons/ https://www.webcitation.org/6StXU3mJ5?url=http://w... https://www.nytimes.com/2008/10/24/arts/design/24p... https://web.archive.org/web/20141006115702/http://... http://www.metmuseum.org/toah/works-of-art/2006.23... https://web.archive.org/web/20141015064027/http://... http://www.metmuseum.org/toah/hd/mini_2/hd_mini_2.... https://web.archive.org/web/20141006143141/http://...